Bạn thấy mọi thứ vỡ vụn ngay khi sinh khởi, như tấm gương rạn nứt tan tành thành ngàn mảnh. Thân và tâm không còn gì ngoài dòng chảy diệt – diệt – diệt liên tục, không bám víu, không kiểm soát. Sự chắc chắn giả tạo về cái “tôi” bị nghiền nát. Ai yếu…
Category Archives: Tito-MúcMúc
Niềm hân hoan trỗi dậy, nhưng kèm theo đó là sự nguy hiểm: bị cuốn vào ảo giác an lạc, ánh sáng huyễn hoặc, tưởng mình đã chứng đắc. Kẻ nào không tỉnh táo sẽ lạc đường, mãi chơi đùa với sắc tướng vô nghĩa!
Vậy khi nói “thấy” ba tướng, mình “thấy” như thế nào? Có phải kiểu nói “ừ, mọi thứ vô thường” rồi mình tự nhủ như thế hay sao?
Cái này có, nên cái kia có; cái này không, nên cái kia không” nhưng áp dụng vào thực hành ra sao?
Bạn có nhận biết tách bạch danh và sắc, hiểu rõ đâu là “thân” (vật chất) và đâu là “tâm” (trạng thái biết) không ?
16 tầng tuệ giác sinh khởi khi thiền quán, nhưng rồi có người lại bảo cứ ngồi hít vào thở ra, còn tuệ giác gì thì “tự nhiên đến”, nghe có vẻ hơi mơ hồ.
Tứ thiền là một cột mốc lớn, thường được xem là mức sâu nhất trong bốn tầng thiền hữu sắc. Liệu chỉ cần tứ thiền là đủ để giải thoát ?
Nhiều người nghĩ muốn vào Tam thiền thì phải triệt tiêu hẳn hỷ lạc, biến mình thành khúc gỗ không cảm xúc.
Vào nhị thiền là tự nhiên có siêu năng lực, thấy hào quang, thần thông ? Bạn có ngộ nhận không ?
Thứ ‘Sơ thiền’ này chỉ là trò phóng đại ? ai ngồi yên rồi cho mình đắc thiền ?