Sáng nay trong mát, khi đang ngồi quán tận hưởng cafe với bát xôi xéo thịt trứng, thì bạn tôi nhắn tin. “Mày có khi nào nghĩ đến cái chết không? Tao h chỉ sợ chết thôi. Sợ lắm” Ngoài trời, gió đang lặng. Nhưng chỉ trong chớp mắt, một cơn mưa bất ngờ trút…
Category Archives: Tản mạn
Các bài viết tản mạn về hiện thực xã hội dưới góc nhìn vi diệu pháp
Đã bao lần trong đời ta lặng lẽ muốn chỉnh sửa người khác chỉ để họ không làm xáo trộn hình ảnh về chính mình ?
Có bao giờ giữa dòng đời xuôi ngược, ta bỗng nghe thấy tiếng thở dài não nuột vọng lên từ sâu thẳm tâm hồn mình? Tiếng thở dài ấy không tên, không hình hài rõ rệt, nhưng lại mang sức nặng của cả một kiếp người. Nó là hiện thân của những mong cầu không…
Dù bạn đang ở đâu, làm gì, giàu hay nghèo, thành công hay thất bại, thì nỗi khổ của việc phải đối mặt với những gì mình chán ghét vẫn luôn là một người bạn đồng hành không mời mà đến, một tiếng thở dài bất tận giữa dòng đời xuôi ngượ
Tản mạn về Tam Pháp Ấn trong một ngày địa cầu rung động Động đất và dấu ấn của pháp Ngày 28 tháng 3 năm 2025, lúc 12:50 giờ địa phương, một trận động đất mạnh 7,7 độ Richter đã xảy ra ở vùng Sagaing, Myanmar – vùng đất từng vang tiếng chuông chùa và…
Bất cứ khi nào cuộc sống gặp trắc trở, bất hạnh ập đến, người ta lại quay về với nỗi lo ấy, tự vấn: “Phải chăng đây là nghiệp của dòng họ? Là quả báo từ đời trước?”
Giữa phố thị hào nhoáng ngày nay, những câu chuyện đời thường vẫn không ngừng thì thầm sau những cánh cửa khép kín. Bên ngoài là những gia đình sang trọng, tưởng như hoàn mỹ, nhưng bên trong lại chất chứa bao nỗi niềm u uẩn. Cha mẹ, với tấm lòng nặng trĩu danh dự, luôn khao khát con cái phải “vượt trội” để gia đình được “rạng rỡ” trước mắt đời. Trong khi đó, những đứa con lại khát khao một cuộc sống đơn sơ, thanh thản, không màng đến vật chất phù phiếm. Từ đây, những va chạm âm thầm cứ dần nhen nhóm dưới mái nhà thân thương, như những vết rạn vô hình trong tâm hồn mỗi người. Nhiều người thản nhiên bảo “chuyện thường tình”, nhưng nếu nhìn sâu vào bên trong, ta sẽ thấy cay đắng thay cho những tâm hồn đang tự trói mình trong ảo tưởng “hơn người”, để rồi ngày càng kiệt quệ trong chính ngục tù do mình tạo ra.
Rồi tôi tự hỏi: Người ta sinh con để làm gì? Có lẽ câu hỏi ấy không dành cho những ai còn đang say đắm trong niềm vui của gia đình, của mái ấm, của mong ước về một đứa trẻ sẽ mang lại hạnh phúc, gắn kết tình cảm vợ chồng, tiếp nối dòng họ. Nhưng với những ai đã từng quán chiếu sâu xa hơn về bản chất của đời sống, về vô thường, khổ, vô ngã, thì câu hỏi này không còn đơn giản nữa.
Một cô tiến sĩ tâm lý thực hành nổi tiếng, người từng xuất hiện trên vô số video, từng giảng dạy về hạnh phúc, hôn nhân, tư duy tích cực, từng giúp đỡ hàng ngàn người tìm lại niềm vui sống – giờ đây, cô ấy bị trầm cảm nặng. Tôi tự hỏi, có bao nhiêu người như cô ấy?
Bạn đã bao giờ cảm thấy như có một giọng nói vang vọng trong đầu mình, lải nhải không dứt? Một giọng nói nhắc đi nhắc lại về những điều đã qua, về những chuyện chưa xảy ra, về những gì lẽ ra phải tốt hơn, về những người lẽ ra phải yêu thương bạn hơn, trân trọng bạn hơn?
- 1
- 2